Tết mùng 5

Mấy hôm nay chợ lá mùng 5 họp ngay trước nhà, cái mùi thơm đặc trưng của lá không lẫn vào đâu được, cứ thoảng thoảng thơm mùi thuốc nam hòa quyện vào không khí và được gió thổi lan tỏa đi khắp cả con phố. Các chị, các mẹ đi chợ không ai không xách về nhà vài bó lá mùng 5 để làm nước uống và cứ thế hương vị của những loại lá mùng 5 thơm ngát đến từng căn nhà. Tết mùng 5 tháng 5 (Tết đoan ngọ), tết của mọi nhà, tết của lá, của bánh ú tro, của nồi chè kê và của những đĩa thịt vịt.

Tết mùng 5 ở Hội An là một cái Tết khá đặc biệt và độc đáo. Trước Tết độ vài ngày các loại lá, rễ cây thuốc nam được bày bán khắp chợ, tính chất chung của những loại này là thanh nhiệt giải độc vì thế được tất cả mọi người ưa chuộng. Theo người già có tuổi thì những loại lá này hái vào dịp hè nắng nóng, tinh dầu được cô đặc hơn, và nếu phơi đúng giữa trưa mùng 5 thì thuốc sẽ trở nên hiệu nghiệm hơn. Hôm qua bà xã làm một bao tải lá từ chợ về, mới phơi có một nắng, đêm cất vào nhà mà cả nhà cứ thơm phức mùi lá, ngồi viết bài này mà mùi lá cứ quẩn quanh.

Bánh ú tro thì không thể thiếu trong cái Tết mùng 5, bánh được làm bằng nếp và ngâm trong tro của loại dền gai, mùi nồng thơm, chấm với đường cát hoặc mật, ăn bao nhêu cũng không biết ngán. Từ hôm nay đã thấy bán nhiều, những chiếc bánh nhỏ bằng ngón chân cái được người bán bóc ra làm mẫu, màu như sáp ong hút mắt khách hàng. Từ những lò bánh ở Hội An, bánh được người ta chở ra Đà Nẵng và tỏa đi khắp nơi, hương vị mùng 5 tỏa khắp vùng miền.

Bánh ú tro Hội An

Bánh ú tro Hội An

Mình thì thích nhất món chè kê, chỉ dịp mùng 5 chợ mới bán kê và vì thế ai thích món này thì cũng chỉ được thưởng thức trong dịp này. Hồi nhỏ thì mẹ nấu cho ăn, giờ thì vợ nấu để ăn, hương vị không khác gì nhau, vẫn là mùi thơm của đậu xanh, cái ngầy ngậy của kê hòa quyện với vị ngọt của đường làm nên món chè ngon tuyệt!
Một điều đặc biệt của Tết mùng 5 ở Hội An là thịt vịt, không hiểu sao cứ vào dịp này thì ai ai cũng mua vịt về để ăn mùng 5. Vịt sống bán đầy chợ, ai rảnh thì mua về làm, nhà mình thì cứ ra chợ lựa vịt làm sẵn, con to, loại siêu thịt về làm nồi cháo vịt, thịt chặt ra chấm với món mắn gừng, ăn cùng với khế, chuối chát, ngon không chê vào đâu được.

Có một chuyện này, cứ vào chính ngọ mùng 5 mình để ý không thấy bóng dáng một con thằn lằn nào xuất hiện, dù là trong các ngách cũng không. Điều này biết được cũng là do bác Huỳnh Đắc Hương, tướng quân đội về hưu, một lần ghé nhà ăn mùng 5 nói cho biết. Với một vị tướng mấy chục năm xa quê nhưng tết mùng 5 vẫn là những kỷ niệm, những hương vị đeo đẳng suốt cuộc đời.

Buổi chiều mọi người kéo nhau xuống biển tắm sau một bữa trưa no nê các món ăn của Tết mùng 5. Tắm để giũ sạch mọi bụi trần và cũng để chữa bệnh ( các cụ vẫn nói thế). Đường xuống biển luôn kẹt cứng xe, từ khắp nơi người ta đổ về để tắm biển, bãi biển mù bụi vì người đi lại, nước biển cũng bị đục đi so với ngày thường. Tất nhiên nhà mình và hầu như mọi người trong phố cổ chẳng ai đi biển trong ngày này.

Cuộc sống hiện đại con người lo toan hơn, nhịp sống vội vã hơn, vì thế người ta cũng sống đơn giản hơn, thế nhưng cứ Tết mùng 5 là quê tôi vẫn cứ như thuở nào, vẫn như cái ngày tôi còn bé, lang thang theo gánh lá mùng 5, nhặt hạt cam thảo đỏ đen để chơi với chúng bạn cùng phố. Sáng nay con trai nắm một vốc hạt cam thảo lượm được chạy về tung khắp sàn nhà, và cười như bắp rang, chẳng khác gì ba nó cách đây bốn mươi năm mỗi khi Tết mùng 5 tháng 5 đến.

Lê Thắng


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề