Putin đổ xô vào Syria làm gì?

Đã có một thời gian ở Nga và ở các nước phương Tây người ta thảo luận về sự xuất hiện ồ ạt của quân đội Nga ở Syria. Đầu tiên, Moscow đã quyết định như thường lệ là quanh co từ chối, nhưng sau đó chính các binh sỹ của họ đã tiết lộ hình ảnh, vị trí đóng quân của họ ở Seria lên các mạng xã hội.

Sau một cuộc trò chuyện khá sắc nét Ngoại trưởng John Kerry và người đồng cấp Nga Sergei Lavrov tại Moscow đã bắt đầu phải công nhận mọi vấn đề. Hóa ra rằng đây không phải là binh lính quân đội Nga mà chỉ là các chuyên gia quân sự, những người, thứ nhất là  đang ở Syria trong một thời gian dài từ trước và thứ hai là để giúp người Syria nắm bắt được thiết bị quân sự phức tạp đến từ Nga.

Về mức độ của khối lượng khí tài quân sự Nga trước một thực tế rằng vận tải đường biển bằng những con tàu của Hạm đội Biển Đen là không đủ, và đòi hỏi phải thiết lập một cầu hàng không. Với vấn đề này thì Ukraina và Bulgaria đã cấm bay qua không phận của mình cho cái gọi là nguồn cung cấp nhân đạo của LB Nga, và cầu không vận buộc phải thông qua Iran.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, sự can thiệp của Nga trong cuộc xung đột Syria – nói cách khác, việc mở một mặt trận thứ hai trong những điều kiện về cô lập ngoại giao, kinh tế và tài chính khó khăn thì đơn giản người ta xem như là một cuộc phiêu lưu quân sự không hơn không kém.

Rõ ràng, với “nhà nước Hồi giáo” (IG) này thì tấn công bằng kỵ binh không thể kết liễu được nó. Tuy nhiên, sự can thiệp này vẫn xảy ra. Có nghĩa là, xuất hiện những lý do chính đáng để Moscow trong sự nhận thức được tất cả của những rũi ro rõ ràng và có thể đã quyết định thực hiện bước này.

Thứ nhất, về điều này ông Yevgeny Kiselyov đã viết trong blog của mình trên các trang web của đài phát thanh “tiếng vọng Moscow”. “Chế độ độc đoán, phải đối mặt với những vấn đề nội bộ, đang tìm cách bù đắp cho việc định hướng chính sách đối ngoại – điều đó từ lâu đã được biết đến trong lịch sử của quy luật. Nhưng trong lịch sử nước Nga, những cuộc chiến thắng lớn và nhỏ theo kế hoạch của cuộc chiến với quy luật đáng ngạc nhiên thường xuyên biến thành thất bại hoàn toàn, và nếu gọi những cái đó cụ thể ra là những thảm họa chính sách đối ngoại. Bắt đầu kể từ khi xảy ra cuộc chiến tranh Nga-Nhật của thế kỷ trước hoặc ngay cả  cuộc chiến Criem của thế kỷ trước đó nữa. 36 năm trước, sa lầy ở Afghanistan. Năm ngoái, sa lầy ở Donbass – bây giờ sẽ sa lầy ở Syria? “- nhà báo phản ánh.

Sau thất bại hoàn toàn ở Ukraina không chắc rằng Kremlin có ảo tưởng về IG và cuộc xung đột Syria nói riêng. Tuy nhiên, tư tưởng Đế quốc vẫn là tiềm thức chính của một bộ phận lớn thuộc tầng lớp thượng lưu Nga. Nó được thể hiện không chỉ trong sự ham muốn tái tạo các đế chế ở dạng này hay dạng khác trong không gian hậu Xô Viết, nhưng cũng là một sự thèm muốn không thể cưỡng lại đối với các vùng biển và đại dương ấm áp. Chiếm các eo biển đã không được nữa rồi, do đó, chỉ còn lại mong muốn áp đảo để có một chỗ đứng vững chắc trên bờ biển phía đông của biển Địa Trung Hải.

Chỉ vì có tư tưởng Đế quốc mà tầng lớp thượng lưa Nga phải đang rất dằn vặt, rằng Moscow đã thực sự bị ném ra khỏi quá trình Trung Đông và không còn mảy may sự ảnh hưởng nào ở đó. Bây giờ hoàn toàn bất hợp lý ở tòa nhà đá trắng trong Moskva người ta tin rằng đã xuất hiện cơ hội để khôi phục lại những cái đã qua. Cho là ở mức độ hạn chế nhưng dẫu sao vẫn còn. Đây là yếu tố hoàn toàn tâm lý, nhưng nó trong những điều kiện của Nga lại có khả năng đối đầu các yếu tố khách quan đang tới.

Thứ hai. Giá năng lượng tiếp tục tụt giảm là cực kỳ khó chịu bất ngờ đối với người đứng đầu nhà nước Nga. Thậm chí không phải ngay sự tụt giảm mà tính dai dẵng của hiện thượng này. Những hy vọng sẽ ngồi sang một bên, tận dụng lợi thế các nguồn dự trữ và đợi những ngày sáng sủa đến không mang lại khả quan.

Người Mỹ lại một lần nữa đã thực hiện một bước đột phá trong công nghệ của khí đá phiến sét. kết quả cho thấy giảm đáng kể chi phí khai thác, tăng thu giữ khí, làm giảm sự cần thiết phải thường xuyên khoan giếng mới. Công ty Mỹ Cheniere Energy đang có kế hoạch cuối năm nay bắt đầu cung cấp khí đốt tự nhiên hóa lỏng để xuất khẩu. Và khí đốt này sẽ đi đến châu Âu, cạnh tranh với Nga.

Với một số thay đổi, công nghệ này là thích hợp cho việc khai thác dầu từ cát và các loại nhựa đường. Từ đó những hy vọng về chi phí lớn hơn của việc khai thác dầu tại Hoa Kỳ về, ví dụ, Trung Đông, Nga không được đáp ứng. Theo đó, không có lý do gì để tăng giá dầu và khí đốt trong tương lai gần.

Lại thêm một tin không vui cho Moscow đến từ Rome. Công ty Ý Eni đã công bố về việc phát hiện ra một mỏ khí rất lớn Zohr ở Biển Địa Trung Hải ngoài khơi bờ biển của Ai Cập. Tiềm năng của nó có thể lên đến 850 tỷ mét khối. Thêm vào đó là các hồ chứa tại lưu vực Levantine ngoài khơi bờ biển của Cyprus và Israel đã tích cực phát triển. Hai nước này đã ngừng nhập khẩu gas và bắt đầu chuẩn bị cho xuất khẩu của mình, trước hết là xuất khẩu đến nam châu Âu.

Những nỗ lực của “Gazprom” chen chân trong việc khai thác khí đốt ở đông Địa Trung Hải đã thất bại. Syria cũng có thể hy vọng khai thác khí đốt ở thềm lục địa của mình, và hợp nhất của Nga ở nước này sẽ rất hữu ích trong lĩnh vực này thúc đẩy sự độc quyền của Nga. Bởi chính những gì tốt cho “Gazprom” là tốt cho đất nước. Cứ cho là không đối với tất cả mọi người, nhưng chắc chắn là đối với một số người cụ thể.

Thứ ba. Tại một thời điểm nào đó ở Moscow đột nhiên nhận ra tất cả những nguy hiểm phát sinh từ việc IG đang cũng cố và mở rộng lãnh thổ mà họ kiểm soát. Đặc biệt liên quan tới vùng Bắc Caucasus và Trung Á. Hơn nữa ở trường hợp sau, tình hình là rất khó khăn, bằng chứng cho thấy là sự kiện gần đây đã xảy ra ở Tajikistan. Ở Uzbekistan, nhà lãnh đạo Islam Karimov không có người thừa kế rõ ràng, và tình hình trong nước ngày càng trở nên căng thẳng hơn. Sự hướng tới Trung Á của IG sẽ đe dọa tiếp tục của chuỗi mắt xích này trong phần Hồi giáo của khu vực sông Volga và Bắc Caucasus. Và khi đó chẵng có Kadyrov nào có thể để giữ cho tình hình có được kiểm soát.

Rõ ràng, trong hoàn cảnh như vậy, Moscow đang cố gắng để giữ IG xa ra khỏi biên giới và khu vực ảnh hưởng của mình. Ở Kinh đô Moskva người ta đã quyết định rằng sự cũng cố xây dựng ở Syria nhằm để giúp giải quyết vấn đề này. Có lý do để đặt ra câu hỏi, nhưng mà yếu tố này đang hoạt động và chính vì thế sự nghi ngờ là không có.

Thứ tư. Cô lập ngoại giao và tài chính, là một sự suy giảm đáng kể tình hình kinh tế tại Nga buộc các thế lực điên cuồng của chính quyền Moscow tìm kiếm một lối thoát ra khỏi tình trạng này với sự duy trì các khuôn mặt thông cảm cho họ. Tất cả nỗ lực trước đó đã thất bại, và bây giờ lại một lần đưa ra lối đi độc đáo. Theo quan điểm của các nhà chiến lược điện Kremlin để tháo bỏ các chế tài cấm vận cần phải có ích cho phương Tây, và do đó giúp họ chống lại IG thay cho Donbass. Đồng thời loại bỏ khỏi chương trình nghị sự vấn đề của Crimea. Theo những quan điểm như thế này thì phương án lựa chọn tốt nhất là hợp tác ở Syria. Bởi chính có lần trước đây các bên đã đồng thuận trong vấn đề về vũ khí hóa học, tại sao không sử dụng kinh nghiệm này trên một quy mô lớn.

Tất cả sẽ chẳng là gì, nhưng phương Tây đã không đưa tay ra chìa, trái lại, họ càng trở nên đáng ngờ vực hơn. Không một ai trong điện Kremlin không muốn hiểu rằng nước Nga của Putin với GDP thấp hơn so với bang California,  thì đối với Washington và Brussels không có thể là một đối tác bình đẳng. Và ký kết với Nga thậm chí những liên minh mang tính tình huống thì họ cũng không muốn. Gây chiến với Nga, không ai muốn cả, nhưng và cái gì đấy đổi sang cái gì đấy cũng không ai muốn làm. Hơn nữa, chuyến thăm của ông Putin đến Trung Quốc đã thể hiện rất rõ ràng rằng Thiên An Môn không nghĩ sẽ kề vai với Nga.

Sự lôi cuốn của Nga vào cuộc xung đột Syria, tất nhiên, sẽ phản ánh ở Donbass. Mặt trận thứ hai sẽ đòi hỏi nguồn lực đáng kể, và điều này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự hỗ trợ cho các cái gọi là các nước cộng hòa “DNR / LNR”.  Sự vận động đang bắt đầu, và chúng ta có thể thấy một số dấu hiệu của một cuộc rút lui dần dần của Nga. Quá trình này là lâu dài, với những nỗ lực của các chiến dịch tấn công của ly khai địa phương và quân đội Nga, nhưng tất cả mọi thứ sẽ dẫn đến điều này.

Kiev nên tận dụng lợi thế của tình hình này và không tiến hành các thỏa hiệp chiến lược. Đầu tiên là phải kiểm soát được đường biên giới, cờ Ukraina phải tung bay trong Donbass, các cuộc bầu cử  phải diễn ra theo pháp luật Ukraina dưới sự giám sát của OSCE, và sau đó còn lại là các cuộc đàm thoại. Thời gian đang làm việc cho Ukraina, nhưng phía trước công việc rất khó khăn phức tạp.

CK2 theo politeka


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề