Bức thư ấy trao vội vào tay ai
Mà con tim sao vẫn hoài thổn thức
Ngồi lục lại giữa ngăn tủ kí ức
Trách một người sao cứ mãi lặng im.
Tuổi 18 em cất giữ trong tim
Thời áo trắng hồn nhiên trong đôi mắt
Dòng nhật ký lưu lại bao khoảnh khắc
Lúc vui buồn, lúc giận hờn vu vơ.
Có những chiều ngồi nhìn nắng ngẩn ngơ
Trong hơi thở của thời gian rất khẽ
Làn mắt biếc, nụ cười kia ai vẽ ?
Phải chăng nắng đã nhuộm màu tóc em.
Bỗng một ngày nỗi nhớ hóa không tên
Em tìm lại những ngày xưa yêu dấu
Ngược thời gian, ngược về nơi xa vắng
Anh thấy không, tất cả đã qua rồi.
Mối tình đầu em gửi lại đơn côi
Để viết tiếp yêu thương còn dang dở
Thời gian ơi! Có bao giờ tiếc nhớ?
Đốt kỉ niệm cho năm tháng tàn phai.
Theo Truyện ngắn 247.
Trả lời