Người đàn ông Việt 23 năm lưu lạc bí ẩn ở Nga

Sau ít giờ thông tin về anh Tuấn Anh được chia sẻ trên Facebook, gia đình ở Thái Bình đã nhận ra con mình đang điều trị tâm thần tại thủ đô Moscow.

Sau hơn 20 năm mất liên lạc với gia đình, anh Trần Tuấn Anh (quê huyện Thái Thụy, Thái Bình, một lưu học sinh Việt Nam tại Nga) đã kết nối được với gia đình tại quê nhà. Trước đó, ngày 31/3 chị Tạ Thị Đông, một Việt kiều đang sinh sống và làm việc ở Nga đã đưa lên Facebook cá nhân dòng thông tin tìm người thân.

Dòng thông tin viết: “Hôm nay mình vào thăm người quen trong bệnh viện, vô tình gặp một người Việt Nam có hoàn cảnh rất đáng thương. Anh tên là Trần Tuấn Anh, sang Nga ngày 19/8/1987, sống tại thành phố Minsk và từng học tại trường Tên lửa hàng không không quân. Quê anh ở Thái Bình, bố là Trần Chu Tinh, mẹ là Vũ Thị Chỉm. Địa chỉ: đội 3, thôn Sơn Thọ, xã Thái Thượng, huyện Thái Thuỵ, tỉnh Thái Bình. Anh có biểu hiện của người có vấn đề về thần kinh, đã lâu không liên lạc với người thân, sức khỏe của anh không được tốt…”.

Chị Tạ Thị Đông kể lại, ngày 30/3 chị có vào Bệnh viện Tâm thần số 4, ở thủ đô Moscow để thăm người bạn thì chị được giới thiệu về trường hợp anh Tuấn Anh. “Theo bác sĩ, anh Tuấn Anh mới vào đây để điều trị được một tuần. Lúc mình hỏi chuyện, anh ấy không được minh mẫn lắm, ít nói và nói lắp nên rất khó nghe. Vì công việc gấp nên tôi xin số điện thoại của anh Tuấn Anh rồi vội vã ra về, cùng lời hứa sẽ cố gắng liên hệ, tìm xem bạn bè của anh có ai ở bên này nữa không. Tôi nhờ vị bác sĩ nọ chụp một bức ảnh của anh Tuấn Anh để đăng lên Facebook”, chị Đông nói.

Anh Trần Hải Triều, em trai anh Tuấn Anh.

Anh Trần Hải Triều, em trai anh Tuấn Anh.

Đến tối ngày 31/3, khi thông tin tìm thân nhân cho anh Tuấn Anh được đăng tải, đã có rất nhiều người là bạn bè, cộng đồng người Việt sống ở Nga chia sẻ thông tin này. Và thật bất ngờ, sau ít giờ đồng hồ, chị Đông đã có thông tin về thân nhân của anh Tuấn Anh ở thôn Sơn Thọ, xã Thái Thượng, huyện Thái Thụy, tỉnh Thái Bình.

Từ ngay đầu xóm, khi hỏi về nhà ông Trần Chu Tinh, người dân ở đây đã biết về thông tin của anh. “Ngày xưa anh ấy học giỏi nổi tiếng vùng này, nhưng không hiểu sao lại mất thông tin đến mấy chục năm như thế”, một người dân chỉ đường về nhà ông Tinh và nói.

Trong ngôi nhà khá khang trang, anh Trần Hải Triều, em trai của anh Trần Tuấn Anh đã không cầm được nước mắt, xúc động khi nói về người anh trai mất liên lạc hàng chục năm qua.

“Những khó khăn của gia đình ngày xưa rồi cũng qua. Khi cuộc sống được coi là tạm ổn thì nỗi canh cánh của gia đình về anh Tuấn Anh vẫn không nguôi. Ngày anh đi, cả gia đình luôn hi vọng anh sẽ làm rạng danh gia đình, cống hiến đất nước, nhưng đến cuối năm 1992 thì gia đình mất liên lạc. Từ đó đến nay đã 23 năm mới nhận được thông tin của anh trong một hoàn cảnh bi thương như vậy. Nhưng cũng may mắn là biết anh vẫn còn sống, còn có cơ hội để đoàn tụ với gia đình”, anh Triều tâm sự trong nước mắt.

Theo chia sẻ của anh Triều, ngày 1/4, đang dạy học thì anh nhận được điện thoại của một người quen báo rằng, có thông tin tìm kiếm người thân anh Tuấn Anh trên Facebook. “Lúc đó mình cứ nghĩ là họ đùa ngày Cá tháng tư thôi. Đến khi mở Facebook, xem hình ảnh mình cũng chưa dám khẳng định vì mấy chục năm rồi nên trông anh rất khác. Chỉ có thông tin quê quán, tên tuổi, nơi học là chính xác”, anh Triều nhớ lại.

Anh Triều cho biết thêm: “Từ khi mất liên lạc với anh ấy, gia đình cũng đã cố gắng liên hệ khắp nơi nhưng mọi thông tin đều vô vọng. Thậm chí, có người đã lợi dụng sự mong đợi của gia đình để lừa đảo một khoản tiền rất lớn. Cho nên khi biết thông tin đăng lên mạng, tôi cũng rất thận trọng khi báo tin cho bố. Bởi bao nhiêu năm mong ngóng tin con, giờ nếu thông tin đó không phải là thật thì ông lại thêm buồn. Nó sẽ làm vết thương lòng mà ông đang phải đấu tranh mấy mươi năm nay. Tuy nhiên, ở nhà, bố tôi cũng được một người hàng xóm cho xem thông tin rồi”.

“Để cho chắc chắn, khi điện thoại được nối với anh Tuấn Anh, chúng tôi đã thử hỏi một số câu, mà chúng tôi biết chỉ anh Tuấn Anh mới nhớ được. Thật may mắn, mặc dù anh không còn sự minh mẫn nhưng ký ức ngày xưa anh vẫn nhớ rất rõ. Bây giờ biết chắc chắn là anh rồi, cả gia đình đang cố gắng làm những giấy tờ theo thủ tục để sớm đưa anh về đoàn tụ với gia đình”, anh Triều tâm sự.

Người cha già sau 23 năm (bên trái) nghẹn ngào xúc đông khi nghe tin về người con trai thất lạc.

Người cha già sau 23 năm (bên trái) nghẹn ngào xúc đông khi nghe tin về người con trai thất lạc.

Trong suốt mấy giờ trò chuyện, người bố của anh Trần Tuấn Anh, ông Trần Chu Tinh (sinh năm 1929) không khỏi tự hào về người con trai cả học giỏi, ngoan ngoãn và rất thông minh. Một phút ngậm ngùi, ký ức về người con trai của gần 30 năm trước lại ùa về.

“Tuấn Anh thông minh và có trí nhớ tốt lắm. Tôi nhớ ngày xưa đi học, khi thầy giáo bảo bài toán này chỉ giải được hai cách thì nó chứng minh rằng, bài toán đó có thể giải được nhiều cách khác nhau. Xem bóng đá quốc tế, sau mỗi trận thì toàn bộ cầu thủ nó đều thuộc tên. Nó cũng là người ngăn nắp, sạch sẽ và chỉn chu”, ông Tinh nhớ lại.

Ngày tiễn con sang Nga du học, ông đã viết một bài thơ với nhiều trăn trở, niềm hy vọng về cậu con trai tài giỏi. Từ đó đến nay đã 28 năm mà không vẫn còn nhớ rõ từng câu. Từ khi mất liên lạc với con năm 1992, cả ông và vợ, bà Vũ Thị Chỉm lại mòn mỏi chờ đợi một câu trả lời: “Con của họ đang làm gì, ở đâu, hiện nay như thế nào?”.

Ông Tinh kể: “Thời gian đang ở bên nước ngoài, Tuấn Anh cũng chỉ gửi về được vài lần thư. Mỗi lần như thế, nó đều gửi kèm theo một phong thư khác có ghi địa chỉ bằng tiếng Nga để bố mẹ gửi ngược lại. Nó là một đứa tình cảm, sống có trách nhiệm và thương yêu bố mẹ, các em lắm. Chỉ sang một thời gian ngắn, Tuấn Anh đã viết thư về báo tin vui cho gia đình khi trở thành một trong hai sinh viên xuất sắc của trường tên lửa hàng không không quân, được hiệu trưởng ký tặng vào đằng sau bức ảnh”.

Anh Tuấn Anh có ước mơ đi khắp thế giới, làm thủy thủ viễn dương. Nhưng ước mơ đó đành gác lại khi cán bộ Học viện Quân sự về trường lựa chọn những học sinh giỏi, xuất sắc để cử sang Liên Xô học tập. Khi con đi, ông Tinh đặt nhiều hy vọng lắm. Từ hôm biết về hoàn cảnh của con như thế, ông vẫn luôn băn khoăn với suy nghĩ: “Vì sao con tôi lại ra nông nỗi này?”.

Giọng người cha già chùng xuống, giọt nước mắt như chực trào ra: “Hàng chục năm trời không có tin tức của con, tôi không biết bày tỏ cùng ai vì sợ vợ buồn, rồi tủi thân. Trong thâm tâm tôi luôn có niềm tin, nhiều đêm trằn trọc không ngủ được. Tôi tự nhủ, cứ coi như con mình đang làm nhiệm vụ đặc biệt. Rồi cũng như bao nhiêu người khác ở gần nhà mình, có con tham gia chiến trường, đến giờ không biết hy sinh ở đâu, hay là còn sống mà chưa tìm được về nhà. Rồi có người mất đến cả chục đứa con cho tổ quốc thì sao? Tôi cứ nghĩ như thế để không được mềm lòng”.

Không gắng gượng được, bà Chỉm đã qua đời khi chưa biết tin tức của con. Nhắc đến vợ, ông Tinh nghẹn ngào: “Bà ấy từng là một chính trị viên nên cũng rất can đảm. Cả hai vợ chồng tôi đều nghĩ, chắc con đang làm nhiệm vụ rồi một ngày nào đó sẽ về thôi. Nhưng dù sao bà ấy cũng là phụ nữ nên có lúc mềm lòng. Chờ tin con lâu quá, đến khi bị bệnh nặng và phút cuối đời bà ấy vẫn canh cánh một nỗi lòng là đứa con trai cả hiện nay như thế nào, ở đâu, làm gì”.

“Hôm đó, khi được xem ảnh và thông tin, tôi không tin được vào mắt mình. Ngày con đi là một thanh niên trai tráng, phong độ, thông minh nhưng giờ là một người bệnh tật như thế. Đến khi chị Tạ Thị Đông kết nối điện thoại, tôi không dám nói chuyện với con vì sợ trong hoàn cảnh đấy, nếu tôi xúc động quá, bệnh của con lại nặng thêm. Tôi dự định, khi đưa Tuấn Anh về đoàn tụ với gia đình, chỉ mong mọi người an ủi, động viên bằng tình thương để cho con tôi được khỏi bệnh, sớm trở lại với cộng đồng. Tôi cũng rất cảm ơn chị Tạ Thị Đông, cộng đồng người Việt ở Nga, các cơ quan ban, ngành đã hết sức giúp đỡ cho con tôi thời gian qua”, ông Tinh chia sẻ.

Gia Đình


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Có 1 phản hồi cho bài viết “Người đàn ông Việt 23 năm lưu lạc bí ẩn ở Nga”:

  1. Nguyễn Đức Huy viết:

    Tin về anh Tuấn Anh không chỉ được đăng lên FB ở Nga mà còn hội đồng người Việt ở Ukraine tích cực chia xẻ tin tức trên FB.Chúng tôi cũng đã biết và rất mừng là anh Tuấn Anh đã liên lạc được với gia đình.Chúc anh và gia đình anh nhiều may mắn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề