Cuộc chiến âm thầm chống lại bản năng trong thế giới tu hành

Để có thể hoàn toàn thanh tịnh cả về tâm hồn lẫn thể xác, họ luôn phải đấu tranh không ngừng với bản năng con người của mình. Bất kỳ tôn giáo nào cũng có những tài liệu và kinh nghiệm giúp người tu hành tiết chế dục vọng, tuy nhiên chúng rất ít được người ngoài biết đến.

Loạn ở đâu thì trị ở đó

Bất cứ tôn giáo nào, dù lớn hay nhỏ cũng đều có bộ máy chức sắc để “chăn dắt” những người tu hành và duy trì hoạt động của cả hệ thống. Dù có đức tin, tôn chỉ khác nhau dẫn đến những quy định khác nhau, nhưng hầu hết các tôn giáo chính thống đều đòi hỏi người tu hành nói chung và đặc biệt là những vị chức sắc phải hiến dâng cả thể xác lẫn tinh thần cho đạo. Và tình dục luôn đứng đầu trong danh mục những thứ ham muốn tự nhiên mà những người tu hành bị cấm đoán. Các nhà sư trong Phật giáo bị cấm hoàn toàn việc quan hệ xác thịt để giữ gìn sự thanh tịnh không những về thể xác mà cả tinh thần. Kito giáo, dù khá cởi mở khi chấp nhận cả những người đã kết hôn, có con tham gia vào hàng ngũ chức sắc, nhưng một khi đã khoác lên mình chiếc áo linh mục, họ cũng phải sống cuộc đời độc thân trong tu viện. Với các tôn giáo lớn khác như Ấn Độ giáo, Do Thái giáo, Đạo giáo…cũng đều có những quy định tương tự.

Nhưng những người tu hành cũng chỉ là con người, không ít người cũng có nhu cầu tình dục như bao người khác. Hiến thân cho một đức tin, trở thành lãnh tụ tinh thần cho một cộng đồng tôn giáo, các thầy tu trải qua một quá trình tìm cách đè nén, diệt trừ nhu cầu đầy tính bản năng của mình sau đó mới đạt tới cảnh giới của sự “vô sắc”. Đây là một cuộc chiến âm thầm, dai dẳng nhưng đầy khốc liệt của các nhà tu hành. Để vượt qua nhu cầu tự nhiên của con người, trong mỗi mỗi tôn giáo lại phổ biến những phương pháp khác nhau nhằm diệt trừ dục vọng.

Giải pháp tinh thần luôn được khuyến khích áp dụng để giúp các thầy tu vượt qua cám dỗ xác thịt. Theo đó, người tu hành phải dùng sức mạnh ý chí để đè nén bản năng sinh lý. Cầu kinh, đọc sách, nghiền ngẫm những lời răn dạy của các bậc chân tu là những cách để quên đi nhu cầu bị coi là “xấu xa” ấy. Để làm được điều ấy, đòi hỏi các thầy tu phải có một nghị lực lớn lao, một đức tin mãnh liệt vào con đường mình đã chọn. Những bậc chức sắc tôn giáo bề trên cũng thường xuyên phải động viên, khích lệ, tổ chức các khóa tu chuyên về diệt dục cho những người mới bước chân vào chốn tu hành.

Loạn ở đâu thì trị ở đó, nhu cầu tình dục là bản năng sinh lý của con người, thì cũng phải dùng các biện pháp tác động đến sinh lý để diệt trừ. Những bậc cao tăng Phật giáo từ lâu đã nghiệm ra được chân lý đó. Những đồ ăn, thức uống chay tịnh hàng ngày của các nhà sư chứa nhiều chất có thể giúp cơ thể họ giảm phát sinh ham muốn sinh lý. Rau răm và đậu nành được tin là có hiệu quả cao nhất, đây cũng là hai món ăn phổ biến trong các nhà chùa của sư sãi. Ngoài ra, một số phương thuốc chứa nhiều bạc hà và cam thảo cũng được lưu truyền trong giới tu hành như là thứ vũ khí để chống lại cám dỗ xác thịt. Việc kiêng ăn thịt cá, chất đạm có nguồn gốc động vật của đạo Phật không những phù hợp với giáo lý kiêng sát sinh của tôn giáo này mà còn giúp các nhà sư giảm nhu cầu sinh lý. Ăn chay trường qua nhiều năm, cùng với sức mạnh ý chí của bản thân, không khó để họ có thể kiểm soát, làm chủ được hoàn toàn bản thân, trở thành các bậc tu hành đắc đạọ.

Những kiểu tiệt dục kinh dị thời trung cổ

Bên cạnh các biện pháp đúng đắn, diệt dục một cách mù quáng cũng gây ra nhiều hệ lụy khủng khiếp. Thời Trung cổ, các tu sĩ La Mã thì tin rằng, khi bị đè nén, ham muốn sinh lý sẽ bị tích tụ lại trong… máu. Vì thế, họ diệt dục bằng cách … gây chảy máu để giải phóng những ham muốn này. Những hình thức tiệt dục này vẫn được áp dụng trong các tu viện cho đến những thế kỷ gần đây. Theo đó, các tu sĩ phải thực hiện nghi thức này hàng tháng để xả bớt bản năng tự nhiên của mình. Việc đổ máu để tẩy uế cũng được áp dụng như là một hình phạt đối với những tu sĩ bị nghi ngờ đã phạm giới luật, cố tình quan hệ tình dục hoặc thậm chí là thủ dâm.

Tai hại hơn, không chỉ dùng để diệt dục cho những nhà tu hành, biện pháp này còn được phổ biến cho người thường noi theo. Những góa phụ trẻ muốn thủ tiết, những người đàn ông góa vợ không muốn lấy vợ khác, những trai tráng chưa vợ hay thậm chí là những thanh niên đang ở tuổi dậy thì, nhu cầu tình dục bắt đầu phát sinh một cách mạnh mẽ… là những đối tượng được khuyến khích – đôi khi ép buộc – phải tiết chế nhu cầu tình dục bằng cách xả bớt máu trong cơ thể mình. Nhiều người đã chết oan uổng bởi cách làm phản khoa học này.

Nhưng chưa hết, phương pháp diệt dục này còn dần biến thể thành phương pháp chữa … bách bệnh, cho cả dân thường lẫn những bậc vua chúa. Đối với bất kỳ bệnh nhân nào, không cần phân biệt họ mắc bệnh gì, thể trạng sức khỏe ra sao… các bác sĩ châu Âu Trung cổ đều làm chảy máu họ ít nhất từ 3-5 lần, mỗi lần khoảng 2 lon máu. Từ thế kỷ thứ VI đến thế kỷ XVI, mỗi năm đã có hàng chục ngàn bệnh nhân chết vì cách chữa bệnh này, trong đó có nhiều vị vua của các triều đại phong kiến châu Âu.

Những tu sĩ Hy Lạp cổ đại thì tỏ ra khôn ngoan hơn những người đồng đạo La Mã họ đã biết tìm những thực phẩm, vị thuốc có chất kìm hãm dục tính của mình. Cây khiết tịnh (Vitex agnus castus) mà các tu sĩ này thường dùng đã được khoa học hiện đại chứng minh là chứa các hoạt chất có tác dụng làm suy giảm ham muốn xác thịt của con người. Tuy nhiên, trong khi các nhà sư Phật giáo chọn thiền định để dưỡng tâm, loại bỏ tạp ý thì những tu sĩ Kito giáo lại chọn cách chơi nhạc để xua đuổi “những con quỷ Sa tăng” trong cơ thể mình.

Hệ lụy khi bản năng bị dồn nén quá mức

Ngày nay, với sự hỗ trợ của y học hiện đại, việc diệt dục của các bậc tu hành không còn quá gian nan như trước nữa. Phẫu thuật, tiêm hóc-môn, uống thuốc… có thể giúp nhiều người hoàn toàn trở thành vô tính dục trong một khoảng thời gian ngắn. Tuy vậy, dường như bản năng mạnh mẽ này của con người cũng không dễ dàng chịu khuất phục.

Giáo hội Công giáo tại hàng loạt các quốc gia châu Âu đều từng phải thừa nhận đã xảy ra các vụ lạm dụng, quấy rối, quan hệ tình dục giữa linh mục và nữ tu, quan hệ đồng tính… trong giáo phận của mình. Tháng 3/2012, Tòa thánh Vatican đã công bố kết quả của cuộc điều tra kéo dài hàng năm trời theo lệnh của Giáo hoàng Benedict XVI về các vụ lạm dụng trẻ em trong ca đoàn bởi các linh mục. Hà Lan, Ireland, Đức… một danh sách dài các quốc gia đã xảy ra những sự việc nhơ nhuốc này. Đây là lần đầu tiên Tòa Thánh công khai thừa nhận những nỗ lực của Giáo Hội để chống lạm dụng tình dục bởi các giáo sĩ, một tình trạng đã kéo dài từ nhiều năm nay.

 Theo giadinh.net


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề