Văn nghệ rss Văn nghệ

Phụ trách: nhà thơ Tường Nguyễn Từ, Thương Giang

“Nghề” làm… phụ huynh

Xã hội nào cũng thế Trăm nghề được tôn vinh Nhưng nghề dai dẳng nhất Là "nghề" làm... phụ huynh (!) Chăm sóc khách từ bé Lo bỉm sữa, gối chăn Từng bữa ăn, giấc ngủ Mong ngóng khách... tăng cân Khách đến tuổi đi học Lại hối hả chọn trường Lo cơm áo, kèm cặp Vất vả đủ... trăm đường Khách vào đời lập nghiệp Vưỡn dài cổ ngóng trông Xem khách có thành đạt Hay dở...

Cảm ơn mẹ của con

Ngày con cất tiếng khóc chào đời, mẹ đã đau đớn biết nhường nào để đưa con đến với thế giới đầy màu sắc và âm thanh này. Cảm ơn mẹ đã sinh con ra với tình yêu vô bờ, chín tháng mang nặng đẻ đau, ơn sinh thành rộng lớn biết chừng nào. Con mới lọt lòng, nào biết ấm lạnh ra sao. Cảm ơn mẹ đã cho con uống dòng sữa ngọt lành qua ngày lớn lên thành người. Cảm ơn mẹ đã chăm...

Đừng Khơi Vết Tình Buồn

Nếu có lúc em thấy mình hụt hẫng, Trên dốc đời, dò bước lạ chông chênh, Xin em nhớ đừng bao giờ nhìn lại, Một đoạn đường em đã vội muốn quên. (more…)

Chùm thơ của những ngày thiếu nữ

Không đề Hãy cho em hát bài ca về gió Và cho em hát bài ca về mưa, Hãy cho em hát bài ca về ánh lửa Và lời mẹ ru trong bài ca của anh!  Cho em hát bài ca về tình yêu Khi còn chưa yêu Vì khi đã yêu, Những bài ca không còn nghĩa nữa Những bài ca không còn mang màu lửa Đốt lòng người mới biết yêu tình yêu! Cho em hát về cuộc chia tay, Khi chưa chia tay Vì khi đã chia tay, Sẽ làm gì còn...

Lạc mất thiên đường

Tôi đã ở đây trên ruộng cải đã tàn chờ những ồn ào đi mất tôi nghe Lanna hát chẳng vui cũng chẳng buồn... * * * Năm giờ sáng khi tôi thức dậy thì đã đến đèo Bảo Lộc. Đoạn đường này là đoạn đường xấu nhất trong tuyến xe đi Đà Lạt nhưng cũng đoạn đường tôi thích ngắm nhất suốt cuộc hành trình. (more…)

Tình yêu ngày lụt

(Phóng tác theo truyện cười xứ NẪU) Quê tôi cứ độ tháng này là bước vào mùa mưa lụt, mưa xối xả, tối đen trời đất, ngày này qua ngày khác, và thế là có lụt. Mới sáng nước còn ở dưới bờ sông vậy mà đến trưa nước đã tràn bờ, khắp nơi mênh mông một biển nước. Nhà nhà, người người hối hả di chuyển đồ đạc lên gác nếu có, không thì gác tạm mấy cái giát giường lên...

Bài thơ: Gió rít

Bài thơ viết về nỗi niềm của những  công nhân xây dựng Việt nam tại Moscow những năm đầu 1990.   Thân mến tặng anh em công nhân xây dựng Mat-xcơ-va . Gió rít Những tầng cao nghiêng ngả , chân xiêu vẹo, Đi như muốn ngã Quần áo chật cứng người. Rét vẫn luồn vào da Bốn phía bao la Một trời trắng tuyết . Đất nham nhở Như mảnh đời phiêu bạt Sáng sớm ra đi Tối mịt...

Có một sông Thương xa xứ…

Bởi nhiều lý do mà vài thập niên qua, đã có hàng vạn phụ nữ Việt Nam phải rời xa quê hương, định cư ở nước ngoài. Mỗi người một thân phận, một hoàn cảnh khác nhau, nhưng dù có thất bại hay thành đạt, hạnh phúc… thì sống ở xứ người, họ vẫn luôn giữ được cốt cách của phụ nữ Á Đông, mang tâm hồn Việt Nam. Thương Giang cũng là một người như vậy. Nhưng hơn thế, cô đã...

Ghi ở sân bay Sheremenchevo 2

Dẫu sao cũng đất nước người Thôi em đừng đứng giữa trời mà kêu Có ai thương những kẻ nghèo Tấm thân tiều tụy đến điều .... chưa xong ! Hàng em bị mất nhiều không ? Áo quần nhàu nát , mặt phồng nỗi đau . Tưởng rằng qua kiếp ngựa trâu Nào ngờ lại thấy ngang đầu ... dùi cui . Đỏ xanh cũng một chân trời , Đi đâu cũng một kiếp người làm thuê. Thôi em còn khóc làm...