Bức thư gửi cha từ vùng chiến sự của một cậu bé gốc Việt ngoan ngoãn, học giỏi và giàu lòng tự trọng

Trong hoàn cảnh chiến tranh loạn lạc không tránh khỏi những cảnh ly tán, vợ phải xa chồng, con cái phải xa cha mẹ. Nhưng hoàn cảnh của cậu bé Maxim trong bức thư dưới đây có vẻ còn buồn hơn thế. Qua những gì tìm hiểu, chúng tôi biết được rằng cha em là anh Đào Việt Sâm vẫn còn sống và rời bỏ mẹ con em tại thành phố Donetsk (hiện tại 3 mẹ con đã chuyển đến thành phố Lvov lánh nạn) để về Việt Nam với cuộc sống riêng. Điều đáng buồn hơn là tác giả bức thư – cậu bé có tên Maxim, đã không nhận được bất kỳ hồi âm hay sự động viên nào, mà chỉ nhận được sự im lặng. Qua một người bạn, Maxim chỉ biết rằng “Vì lí do riêng nên anh S. không muốn liên lạc với mẹ con cháu Maxim…”. Vậy lý do riêng ở đây là gì? Rất nhiều người đã tỏ ra thương cảm với hoàn cảnh của Maxim và cho rằng anh Sâm đã có gia đình riêng ở Việt Nam nên muốn rũ bỏ gia đình của mình ở Ukraina.

2 chi em nhà Maxim

2 chi em nhà Maxim

Cần nói thêm rằng Maxim sinh ngày 08.03.2002 mới 14 tuổi là cậu bé ngoan ngoãn, không chỉ học giỏi mà em con chơi nhạc và chơi cờ vua rất hay. Gia đình em gồm 4 người, em còn một chị gái tên Viet Danielia sinh ngày 27.12.1997 bị bệnh tật bẩm sinh. Địa chỉ nhà cũ ở Donetsk: 83039 Donetsk, phố Kaliningradskaya 47, điện thoại của mẹ – chị Olga Viet: 050-22-00-154, điện thoại của Maxim: 066-25-53-502.

Khi hỏi về số tài khoản ngân hàng để chúng tôi có thể giúp đỡ trong lúc khó khăn, Maxim một mực nói rằng em không cần mọi người trợ giúp tiền, mà em chỉ cần có bố ở bên cạnh. Em cũng gửi hình chụp bức thư mà em cho rằng có thể là địa chỉ ở Việt Nam của bố:

Địa chỉ trên một phong thư mà Maxim cho rằng từ quê hương của anh Sâm tại Việt Nam

Địa chỉ trên một phong thư mà Maxim cho rằng từ quê hương của anh Sâm tại Việt Nam

Maxim là một cậu bé ngoan, học giỏi, giàu tình thương yêu, mặc dù mới 14 tuổi – trong độ tuổi hình thành nhân sách sống nhưng em đã tỏ ra mình có bản lĩnh và lòng tự trọng. Thiết nghĩ không phải người cha nào cũng may mắn có được một người con như vậy. Nên chúng tôi rất mong anh Sâm khi đọc được những dòng này hãy liên lạc, chia sẻ và động viên em. Trong trường hợp có khó khăn gì, chúng tôi nghĩ rằng cộng đồng người Việt tại Ukraina sẽ tìm ra cách giải quyết.

Hình ảnh 2 cha con người xưa

Hình ảnh 2 cha con người xưa

Sau đây là toàn bộ nội dung bức thư của Maxim đã được dịch sang tiếng Việt:

Bố! Con viết và gọi cho bố trên facebook mà bố không trả lời! Bố đã thấy, bố đã đọc tất cả mà!

Bố! Hãy nói chuyện với con như một người đàn ông!

Khi bố đi – con mới gần 9 tuổi. Từ đó đến giờ chúng con vẫn luôn mong ngóng bố! Bố đã hứa là sẽ quay trở lại!

Nhưng hoàn cảnh cuộc sống của chúng con đã thay đổi. Chúng con không thể chỉ ngồi một chỗ và chờ đợi như trước nữa! Chúng con đang cần có bố như một người đàn ông, như một điểm tựa, một chỗ dựa, như trung tâm trong gia đình! Bố cũng biết rằng ở Donetsk đang xảy ra chiến tranh, rằng chúng con không còn có nhà nữa! Bố ơi! Trong một năm vừa qua chúng con đã phải 6 lần thay đổi chỗ ở. Đana (con gái bố) thường xuyên cần tới tã lót và thuốc bệnh! Bố cũng biết là trong gia đình chúng ta chỉ một người có thể làm việc – bố hoặc là mẹ! Mẹ đang trong tâm thái mệt mỏi! Mẹ đã dùng hết nhứng đồng tiền tiết kiệm của mình cho chúng con! Bố! Bố biết là con học xuất sắc ở trường mà, con học nhạc và chơi cờ một cách chuyên nghiệp, và con còn luyện tập thể thao nữa! Mẹ giờ đã không còn khả năng chi trả mọi thứ nữa!

Bố ơi! Tâm trạng con giờ thật rối bời! Con cảm thấy mình cô đơn, bị ruồng bỏ và chẳng còn cần cho ai!

Xin bố hãy thẳng thắn nói cho con biết điều gì đang diễn ra trong cuộc sống của mình! Nếu như bố không cần chúng con nữa – bố hãy nói thẳng cho chúng con biết! Chúng con sẽ cố gắng học cách sống mà không có bố bên cạnh!

Nhưng con vẫn rất muốn tin rằng bố của con là người cha giàu tình thương, là người chồng đích thực, là người đàn ông đáng kính trọng, và đơn giản là một người tốt!

Con vẫn luôn yêu bố luôn chờ đợi và luôn buồn vì thiếu vắng bố.

Con trai của bố, Maxim.

Mọi người hãy làm ơn giúp đỡ chúng tôi! Nếu các bạn biết bố tôi – hãy làm ơn chuyển lời đến ông ấy rằng chúng tôi đang rất cần ông ấy và đang chờ đợi ông ấy như thế nào!
Trân trọng, Maxim Viet

Nguyên văn bằng tiếng Nga:

Папа! Я пишу и звоню тебе в ФБ, а ты не отвечаешь! Ты же все видишь, ты же все читаешь!

Папа! Поговори со мной как мужщина!

Когда ты уехал – мне было почти 9 лет. Все это время мы тебя ждем! Ты обещал вернуться!

Но обстоятельства в нашей жизни изменились. Мы не можем просто сидеть и ждать, как раньше!Ты нам срочно нужен как мужщина, как опора, как поддержка, как центр семьи! Ты же знаешь, что у нас в Донецке идет война, что мы остались без дома!  Папа! За последний год мы 6 раз поменяли квартиру. Дане (твоя дочка) постоянно нужны памперсы и лекарства! Ты же знаешь, что у нас в семье может работать один человек – ты или мама! Мама в плохом эмоциональном состоянии! Она потратила на нас уже все свои сбережения! Папа! Ты же знаешь, что я отлично учусь в школе, занимаюсь музыкой и проффесионально играю в шахматы, имею спортивный разряд! У мамы уже нет возможности это все оплачивать!

Папа! Мне очень сложно! Я чувствую себя одиноким, брошенным, не нужным!

Скажи откровенно, что происходит в твоей жизни? Если мы тебе больше не нужны – скажи прямо! Мы будем пытаться научиться жить без тебя!

Но мне очень хочется верить, что ты окажешься любящим отцом, настоящим мужем, благородным мужщиной и просто хорошим человеком!

Твой сын Максим!

Люди! Я прошу Вас о помощи! Если Вы знаете моего отца – прошу Вас, передайте ему как он нам сильно нужен и как мы его ждем!
с уважением, Максим Виет

Hình ảnh mới nhất của anh Sâm mà Maxim có được

Hình ảnh mới nhất của anh Sâm mà Maxim có được


Thông tin mới nhất chúng tôi vừa nhận được: Anh Sâm đã liên lạc với con trai và nói rằng ngày mai anh sẽ viết cho con trai một lá thư để giải thích về mọi việc. Hy vọng 2 cha con sẽ sớm được đoàn tụ.


Mạng Ký Giả: Cuộc thi viết với chủ đề Việt Nam - Đất nước - Con người

 




Bài liên quan

Có 1 phản hồi cho bài viết “Bức thư gửi cha từ vùng chiến sự của một cậu bé gốc Việt ngoan ngoãn, học giỏi và giàu lòng tự trọng”:

  1. HoaVu viết:

    Thât là đáng thương và thật là cảm động ! Là người đã trải qua cuộc chiên tranh khôc liệt,là một người cha tôi rất thông cảm và mong mọi điều tôt đẹp sẽ đến với gia đình cậu bé Maxcim.

Trả lời HoaVu Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Cùng chủ đề